Ngay từ tựa đề thơ cho ta cảm giác hơi lạ, hơi thắc mắc sao "Hoa cúc lại đợi chiều" và lời giải đáp là:
“Cúc về trắng cả tuổi xuân
Em đi sóng sánh nắng vàng gót sen
Tháng ba thon thả dáng duyên
Hương bay trói buộc lời nguyền tương tư…”
Thật tài tình khi so sánh người phụ nữ như hoa cúc, khi mùa xuân về, người phụ nữ thêm tuổi, tóc như bạc thêm "trắng cả tuổi xuân". Hoa cúc đợi chiều về vì bởi sợi dây "trói buộc lời nguyền tương tư", sợi dây đó không gì hay hơn khi tác giả thổi hồn thơ bằng hương bay tình tương tư.
Khổ thơ thứ hai cũng là sự so sánh rất quen của nhà thơ về ly cà phê nhỏ giọt, nhưng sự khác biệt rất rõ ở ý thơ và cũng rất tuyệt vời khi nhà thơ so sánh sự chờ đợi, nỗi nhớ mong với từng giọt cà phê nhỏ giọt. Và hương vị của nỗi nhớ, niềm thương len vào trong trái tim của người phụ nữ đa cảm để đêm về bối rối trái tim yêu:
“Cà phê nhỏ giọt từ từ
Sánh đen nỗi đợi ngọt lừ nỗi mong
Gió lay thoảng chút hương nồng
Tóc ai gỡ mối tơ hồng rối đêm“
Hai khổ cuối bài thơ chủ yếu nói về sự khắc khoải trong đợi chờ và nỗi day dứt về một thời xa. Tuy thế nhưng nó lại không gây cho ta cảm giác buồn sầu, ủ dột mà trái lại khi đọc những câu thơ này lòng ta chợt thấy ấm áp lạ thường:
“Thời gian dài ngắn vô chừng
Đêm khuya tiếng nhạn bâng khuâng gọi người”
Rồi:
“Ừ thì em ở nơi đâu?
Cho ta mơ giấc mộng đầu... cúc xưa”
Cảm xúc cùng bài thơ "Hoa Cúc đợi chiều về", cảm về một góc độ tinh tế qua từng câu chữ của tác giả và từng sợi dây tơ ngân lên khe khẽ trong lòng.
Cảm ơn nhà thơ Trúc Linh Lan.
Đào Thị Xuân
Tags: hotel in district 1 hcmc in vietnam | best hotel in sai gon hcmc in vietnam
Bài bình luận gần đây