Một ngày không gặp mặt
Như Bách Nhật xa nhau
Nhớ thương từng ánh mắt
Những lúc ta tâm đầu
Người đi về chốn ấy
Có còn nhớ đến tôi?
Kỷ niệm xưa còn đấy
Mà giờ quá xa xôi
Dẫu biết đời giả hợp
Có tụ tất có tan
Nhưng khổ đau choáng ngợp
Vẫn làm tôi bàng hoàng
Rồi thấy mình nông nỗi
Khi gặp một loài hoa
Giữa nắng khô cằn cỗi
Vẫn nở đẹp hài hòa
Lúc đó tôi chợt nghiệm
Hạnh phúc là ở đây
Ra vào trong chánh niệm
Tâm tôi chứa đủ đầy
Sưu tầm internet
Bài bình luận gần đây