Dịch Vụ Chăm Sóc Cây Cảnh Tấn Phát

Hotline: 0917.543.555
My image My image My image

Liên Hệ

Loại Dịch Vụ
Bạn là khách hàng mới?
Địa chỉ email của bạn:
T.T.Kh. tên thật là Trần Thị Khánh, người yêu của Thâm Tâm. Hai người yêu nhau, nhưng biết không lấy được nhau, hẹn giữ kín mối tình, để đỡ phiền đến gia đình của nhau sau này. Cô Khánh đọc Tiểu thuyết thứ bảy in truyện ngắn Hoa ti-gôn của Thanh Châu (số tháng 9-1937) xúc động, tự thổ lộ câu chuyện riêng bằng bài thơ Hai sắc hoa ti-gôn và gửi đăng Tiểu thuyết thứ bảy.
 
 
hai sắc hoa tiggon | cây cảnh thăng long

    Bài thơ in ra gây xôn xao trong làng văn chương như ông Hoài Thanh ghi nhận. Tiếp đó để giải thích lý do viết bài Hai sắc hoa ti-gôn, T.T.Kh. gửi đến Tiểu thuyết thứ bảy một bài nữa, với tiêu đề là Bài thơ thứ nhất và viết tặng riêng Thâm Tâm bài thơ Đan áo.

    Lại càng xôn xao, nhiều người cho là nam giới giả danh, nhiều người nhận là người yêu của mình, trong số này có nhà thơ Nguyễn Bính.

    Thâm Tâm hồi ấy còn trẻ, với tính hiếu thắng của tuổi trẻ, ông đã gửi báo Phụ nữ đăng bài thơ Đan áo để minh chứng với thiên hạ rằng T.T.Kh. chính là người yêu của mình. Tất nhiên không có sự đồng ý của T.T.Kh.

    Và thế là T.T.Kh. giận, cô viết bài thơ lấy tiêu đề Bài thơ cuối cùng gửi đăng ở Tiểu thuyết thứ bảy, vừa hờn vừa giận đầy yêu thương, và cũng từ đấy T.T.Kh. "tắt lịm" trên thi đàn.

    Sau này, Thâm Tâm có viết một bài thơ dài để trả lời T.T.Kh. bài Các anh, (tập Thơ mới của Thâm Tâm, nhà xuất bản Văn học 1987, có in bài Các anh nhưng đây chỉ mới trích một phần).

    Được biết T.T.Kh. về sống ở Thanh Hóa đã bốn năm nay, không biết bây giờ bà còn hay mất, nhưng cứ xin phép cho chúng tôi được công bố điều bí mật trên vì nghĩ rằng: Thời gian đi đã dài, nhà thơ Thâm Tâm đã mất, ông nhà cũng quy tiên. Vả lại, cũng vì công việc của văn sử học, nếu đã tìm ra tác giả của một tác phẩm nổi tiếng thì dù đắn đo đến đâu rồi cũng phải công bố.

(Nhân dân Chủ nhật số 23 tháng 7-1989)
 
Hai Sắc hoa Tigon
 
Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn 
Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn 
Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc 
Tôi chờ đến với yêu đương. 

Người ấy thường hay vuốt tóc tôi 
Thở dài trong lúc thấy tôi vui 
Bảo rằng: "Hoa dáng như tim vỡ 
Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi".

Thuở ấy nào tôi đã hiểu gì 
Cánh hoa tan tác của sinh ly
Cho nên cười đáp: "Màu hoa trắng 
Là chút lòng trong chẳng biến suy".

Đâu biết lần đi một lỡ làng 
Dưới trời gian khổ chết yêu đương 
Người xa xăm quá, tôi buồn lắm 
Trong một ngày vui pháo nhuộm đường.

Từ đấy thu rồi thu lại thu 
Lòng tôi còn giá đến bao giờ 
Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ 
Người ấy cho nên vẫn hững hờ.

Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời 
Ái ân lạt lẽo của chồng tôi 
Mà từng thu chết, từng thu chết 
Vẫn giấu trong tim bóng một người. 

Buồn quá hôm nay xem tiểu thuyết 
Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
Nhưng hồng tựa trái tim tan vỡ
Và đỏ như màu máu thắm phai.

Tôi nhớ lời người đã bảo tôi 
Một mùa thu trước rất xa xôi
Đến nay tôi hiểu thì tôi đã 
Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi.

Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ 
Chiều thu hoa đỏ rụng chiều thu 
Gió về lạnh lẽo chân mây vắng 
Người ấy sang sông đứng ngóng đò.

Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng 
Trời ơi! Người ấy có buồn không?
Có thầm nghĩ đến loài hoa vỡ 
Tựa trái tim phai, tựa máu hồng?
 
Tags: 
CAPTCHA
This question is for testing whether or not you are a human visitor and to prevent automated spam submissions.
Image CAPTCHA
Enter the characters shown in the image.