Dịch Vụ Chăm Sóc Cây Cảnh Tấn Phát

Hotline: 0917.543.555
My image My image My image

Liên Hệ

Loại Dịch Vụ
Bạn là khách hàng mới?
Địa chỉ email của bạn:
Hoa ngâu đến phòng ta như mùa thu trở lại
Trở lại nỗi chiều mưa trong đá dịu dàng
Câu thơ lượm bên nghìn năm giếng cổ
Đượm một thoáng ngâu mà quên, nhớ dùng dằng


Cảm xúc từ bài thơ "Hoa ngâu đến"

Quên là cố bởi vì ta không thể
Nhớ là ta không dối giá lòng mình
Hoa ngâu ơi, ấy là ngày xưa nhé
Hoa ngâu à, đâu phải chỉ hôm qua?

Cứ lẫn lộn hoa ngâu - em - và nước
Cứ vơ quàng bậc đá - anh - và mưa
Đừng trách giận cái điều không sáng tỏ
Để phân vân nối lại hai mùa

Nao nao sợ rồi hoa ngâu ra ngõ
Chẳng còn thu ở lại với người
Ai lên núi gánh về cơn mưa vỡ
Ta thật buồn khi giếng cổ chẳng đầy vơi!

        Đã qua bao mùa ngâu, mỗi mùa một vẻ nhưng nét vẽ bút chì nguệch ngoạc trong tập bản vẽ nháp của cậu em vẫn còn in dấu mãi. Về hình ảnh một cô gái đi trong cơn mưa để…gánh mưa từ trên núi xuống. Cái bóng nghiêng nghiêng, từng giọt mưa cũng nghiêng nghiêng đủ để thấy một cơn mưa nhiều nước đến mức nào. Thế nhưng chiếc giếng cổ phủ đầy rêu dưới chân núi kia chưa bao giờ đầy…Chẳng biết vì sao hai chị em mình thích mãi, có lẽ thích đến tận bây giờ.

         Có một thời trong căn phòng trọ chật hẹp ở Nguyễn Văn Trỗi tối nào cũng ngân nga bài thơ “Hoa ngâu đến”. Cả mùa hoa ngâu đó hai chị em mình đều thích bài thơ này. Có hôm đóng chặt cửa ngâm nga mãi đến tận khuya. Cô chị có chút lãng mạn còn cậu em vương chút nghệ sĩ, nhặt được bài thơ cả hai cùng kết, cứ đọc đi đọc lại…

         Một hôm chị dọn nhà, thấy sách vở của cậu vứt bừa bộn liền sắp xếp lại. Trong đống giấy vẽ nháp nhằng nhịt các ý tưởng có một tờ A3 đặc biệt. Trên đó, cậu chép lại bài thơ đang thời...yêu thích rồi vẽ phác họa những hình ảnh trong thơ. Cô chị ngơ ngẩn không nỡ vứt đi nên giấu làm của riêng. Sau này, chị gặp nạn "dâu bể, bể dâu" năm 2008, của riêng không giữ được. Cũng buồn, tiếc, nhớ... và tưởng chừng như tất cả đã trôi vào quên lãng.

         Mấy bữa nay, vườn cảnh trong cơ quan thơm mát. Hoa ngâu nở vàng khắp kẽ lá, tròn tròn, li ti. Không mấy ai ngang qua mà không vương vấn hương thơm. Mùa hoa ngâu nở rộ. Nắng Hạ đang nhạt dần. Có người chờ mùa mưa ngâu tới, để được đi trong mưa, được gánh cơn mưa vỡ về lấp đầy giếng cổ, tràn trề những ngóc ngách hoài niệm...Cho cạn nước sông Ngân, không cần cầu Ô Thước Chức Nữ cũng gặp được chàng Ngưu

         Dạo trước, có người bạn của ông gửi một bọc hoa ngâu đã chín vàng để ướp trà, trị bệnh cao huyết áp. (Hay thật đấy, hoa mà mình nói "chín" cứ như quả không bằng). Trà ngâu thơm, thư giãn và còn giúp sáng mắt. Từ đó, mình thích mùi hương tỏa ra từ chén trà ngâu vào mỗi sáng sớm. Như đánh dấu thêm trong danh sách những loài hoa mà mình có tình cảm đặc biệt. Còn đây là bài thơ "Hoa ngâu đến" của tác giả Nguyễn Hữu Quý




Lan Tường
 
Tags: 
CAPTCHA
This question is for testing whether or not you are a human visitor and to prevent automated spam submissions.
Image CAPTCHA
Enter the characters shown in the image.