Bên chiếc ghế nứt một cây cúc con
hạt giống chắc từ trên trời rơi xuống
giữa nắng gió nỡ chùm hoa trắng
vài búp xanh ngã đầu lên bờ ghế. Ngoan
hạt giống chắc từ trên trời rơi xuống
giữa nắng gió nỡ chùm hoa trắng
vài búp xanh ngã đầu lên bờ ghế. Ngoan
Chiếc ghế già cũ rích góc công viên
con nhện giăng tơ tràm một mảng
gió thổi lắc lư như đưa võng
những sợi tơ lấm chấm màu muối tiêu
Cây cúc con khờ dại biết là bao
vô tư đứng bên chiếc ghế già khô khốc
một hình ảnh hai cuộc đời trái ngược
như Hằng Nga đứng cạnh chú cuội cù lần
Giống như em đứng cạnh bên anh
hồn nhiên đẻ hoa như một loài cúc dại
Anh bất động cam lòng như chiếc ghế
tháng năm chùi thét cũng phải mủn lòng
Xưa Trương Chi ôm một khối tình câm
mang xuống tuyền đài đọng thành ngọc bích
Nếu Mỵ Nương không thèm rơi nước mắt
viên ngọc kia dễ gì đau nhói giống như anh
Quan Dương
Bài bình luận gần đây