Ngỡ ngàng lối cũ tìm em
Hoa xoan đã rụng tím thềm xưa xanh
Chim tươi giọng hót xao cành
Gió chiều đông buốt tê lòng cố nhân
Cửa hờ khép, mở bâng khuâng
Dáng huyền đâu? lá cuối sân rụng thầm!
Đầu lời hẹn gởi trăm năm
Tình ta tấm mẳn ân cần trao nhau
Bây giờ trống trước vắng sau
Tao phùng lạc điệu nát nhàu con tim
Thôi đành thế sự làm quên
Hoa xoan nhặt nhạnh chút tình xưa phai
Bài bình luận gần đây